Khám phá vùng đất là khởi nguồn của những nụ cười hạnh phúc
Vợ chồng cô Hương, chú Cát dắt tay nhau tản bộ. Mỏi chân, họ ngồi xuống vệt cỏ trong công viên. Chọn về Ecopark sinh sống từ 7 năm trước, cô chú quan niệm: Hạnh phúc là được già đi cùng nhau và ngay cả khi già đi cũng sẽ già đi ở một nơi thật đẹp.
Về miền hạnh phúc để nắm tay nhau đi qua năm tháng
Sáng cuối đông, trời vẫn còn se lạnh. Đợi những cơn gió lạnh đầu ngày bay đi, vợ chồng cô Đặng Thu Hương (53 tuổi), chú Nguyễn Tử Cát (65 tuổi, cư dân khu Rừng Cọ, Ecopark) mới dắt tay nhau tản bộ quanh khu đô thị (KĐT). Mỏi chân, họ ngồi xuống vệt cỏ trong công viên.
Mê không gian xanh của Ecopark từ ngày còn công tác trong quân đội, chú Cát đã mua một căn hộ ở Ecopark, chỉ đợi về hưu là chuyển về sinh sống. 7 năm là cư dân của thành phố xanh, chú Cát nói đây là lựa chọn đúng bởi cuộc sống thú vị, chỉ vài bước chân là tiện nghi, không thiếu thứ gì. “Tôi mê nhất là không gian xanh, rừng trong phố, phố trong rừng. Có nơi nào như Ecopark mà cách trung tâm Hà Nội chưa đến km? Nơi đây cũng không ồn ào bon chen, cho tâm hồn mình được thư thái. Ví như buổi sáng vào thang máy, các cháu nhỏ ngoan ngoãn, ríu ríu cúi chào, thế là mình cũng thấy vui, thư thái cả ngày. Mình vui mình cười, các cháu cũng cười, người lớn, trẻ nhỏ truyền năng lượng tích cực cho nhau. Sướng lắm!”, chú Cát kể và cho rằng chính môi trường thiên nhiên tại đây làm cho con người thân thiện hơn, dễ gần hơn.
Chú Cát- người đàn ông mê toán nhưng về Ecopark biết làm thơ cũng tự hào về nơi mình đang sống có rất nhiều văn nghệ sĩ, trí thức. Họ thường xuyên tụ họp, thưởng trà, kể cho nhau nghe về chuyên môn của mình hay cùng nhau chơi thể thao vào mỗi cuối ngày.
Cô Hương- vợ chú Cát gần 10 năm trước, khi còn ở bên Hà Nội mắc bệnh trầm cảm, ngại giao tiếp với bên ngoài. Nhưng từ khi về Ecopark, cô mở lòng hơn, dần dần tự tin trò chuyện và giờ đây trở thành “người của công chúng”, tham gia nhiều hoạt động của KĐT. “Ở một nơi nên thơ, sáng ra ban công thấy chim ríu rít gọi bầy đi ăn, tối về nhìn hoàng hôn đổ bóng xuống sông Hồng, hoa công viên nở bốn mùa thì tôi nghĩ mọi cảm xúc, cảm giác có thể thay đổi và tôi thay đổi cũng là nhờ quyết định của chồng chọn sống ở một nơi hữu tình, đầy cảm hứng. Trước khi quyết định về ở đây, chồng tôi còn có ý định hai vợ chồng về hưu sẽ lên Đà Lạt sinh sống nhưng Ecopark tôi nghĩ còn tuyệt vời hơn thế và chúng tôi chọn ở đây đến cuối đời, cho đến lúc nằm xuống”, cô Hương chia sẻ rồi cùng chồng tiếp tục tản bộ. Họ hẹn nhau ngày cuối tuần sẽ đi chợ phiên, mua bán một số thứ để đem tặng những người bạn mới chuyển đến Ecopark sinh sống.
Hát cho nhau nghe ở miền hạnh phúc
Gần đây, nhiều cư dân thành phố xanh Ecopark vừa đi dạo bộ vừa nghe ca khúc do chính hàng xóm của mình sáng tác. Đó là ca khúc “Ecopark – Thành phố tình yêu xanh” do cô Thu Minh (cư dân Sol Forest, Ecopark) viết lời. Bản nhạc được thu lại, chia sẻ qua zalo nhiều hội, nhóm cư dân. Trên Fanpage của cư dân Ecopark, cô Minh cũng trở thành “ngôi sao cư dân” chỉ sau một buổi biểu diễn hôm Quốc tế Phụ nữ, 8/3.
“Tôi viết ca khúc chỉ sau một buổi tối cảm xúc dạt dào, lời cứ tuôn ra và tôi phải ghi lại nhanh cho kịp. Nhưng tôi nghĩ nó là cảm xúc tràn trề trong lòng mình 8 năm nay khi bắt đầu thành cư dân Ecopark”, cô Thu Minh kể.
Cô Thu Minh là một trong những “cây văn nghệ" nổi tiếng của KĐT Ecopark. Nhiều năm hoạt động trong lĩnh vực văn hoá, văn nghệ đoàn thể, cô Thu Minh mong ước về già cũng có thể kết nối mọi người, giúp những người lớn tuổi có thêm niềm vui. “Tôi thành lập câu lạc bộ (CLB) để mọi người giao lưu, hát, khiêu vũ cùng nhau, không ngờ được mọi người quý mến đến vậy. Mọi người sống ở đây thân thương, nhiều khi quên đi cả tuổi tác bệnh tật, say mê luyện hát, khiêu vũ, tập yoga, giống như mình vẫn còn trẻ vậy", cô Minh cười tươi, nói và cho biết thêm hiện cô và các con đều sinh sống trong KĐT để đại gia đình được gần gũi.
Những người “bạn” đặc biệt của trẻ nhỏ ở công viên
Tại thành phố xanh Ecopark, nếu như người lớn có nụ cười, niềm vui riêng với những CLB sinh hoạt thường xuyên như: Bóng bàn, cầu lông, cờ vua, khiêu vũ, đạp xe, chạy bộ, chèo thuyền kayak… thì trẻ nhỏ lại có niềm vui với những người “bạn” đặc biệt ngoài công viên như: thỏ, sóc, gà tây, chim công, cừu,…
Ở đây, trẻ nhỏ như được giải phóng bàn chân, giải phóng con mắt, giải phóng tâm hồn khỏi những điều chật hẹp. Không còn sự bó buộc trong không gian hữu hạn, chúng được thỏa mình khám phá thiên nhiên, được tha hồ chạy nhảy với đôi chân trần tung tăng trên thảm cỏ xanh mềm mại, tha hồ vui chơi nô đùa đuổi bắt dọc con đường ven hồ rợp mát bóng cây. Từ các khu vườn, bãi cỏ xanh tới các khu vui chơi, nhà gỗ… đâu đâu cũng ngập tràn tiếng cười con trẻ.
“Sống và cảm nhận chúng ta sẽ trả lời được câu hỏi: Biết bao nhiêu tiền để mua được nụ cười trẻ thơ? Và qua năm tháng, những khoảnh khắc tươi vui của cuộc sống, những nụ cười vô tư, những hạnh phúc đong đầy hôm nay sẽ theo con trẻ lớn lên và trở thành miền ký ức tươi đẹp của chúng sau này. Chúng sẽ tự hào kể về nơi chúng lớn lên với đầy ắp sắc màu, tiếng cười. Mỗi lần thấy các con tươi cười như thế, tôi biết rằng mình đã có quyết định đúng đắn nhất trong 5 năm gần đây là chuyển cả gia đình về Ecopark sinh sống”, chị Hồng Nhung (cư dân Sky Oasis), vốn có 3 ngôi nhà tại phố cổ Hà Nội chia sẻ.
Giống như chị Nhung, mỗi cuối tuần, cả gia đình chị Thanh Hoa (cư dân Park River) lại mang lều trại ra giữa công viên dù mỗi ngày vẫn đi lại, tập thể dục trên đoạn đường nội khu đó. “Cảm giác nằm giữa thiên nhiên, ngửa mặt lên trời mà hít hà hương hoa cỏ trong khi các con ở bên cạnh í ới gọi nhau, đùa nhau rồi lăn ra cười bò, với tôi là cảm xúc vô giá”, chị Thanh Hoa nói.
Ecopark không chỉ là một cái tên…
Có lẽ hiếm khu đô thị nào, từ trẻ nhỏ, người lớn đến người già lại có nhịp sống thật khác biệt như vậy. Ngay giữa khu đô thị, bên trong những tòa cao ốc, khu biệt thự hiện đại... người ta vẫn cảm nhận được yên tĩnh, trong lành.
“Cuộc đời chúng ta, thật khó có ai tự tin về sự viên mãn. Ông trời không cho ai tất cả. Vì thế mà hạnh phúc trọn vẹn dường như là không tưởng. Nhưng có lẽ, chúng ta có thể chọn cho mình một không gian sống phù hợp với khả năng tài chính để không căng thẳng, một không gian có thể cân bằng được nhu cầu dịch vụ cho người già, con trẻ, một không gian mà ta cảm thấy gần gũi với thiên nhiên để khi cần có thể chậm lại, mẹ già ta cảm thấy không cô quạnh, con trẻ được bình an. Như thế, ta có thể thấy cuộc sống của mình gần với hạnh phúc hơn. Ecopark, vô tình khớp với những hình dung ấy của mình”, cư dân, nhà báo Phạm Trung Tuyến chia sẻ về nơi mình sống trên trang cá nhân và cho biết Ecopark chính là nơi anh nhớ về mỗi khi đi xa và cho anh cảm nhận nhiều trạng thái, khoảnh khắc của hạnh phúc.
Còn theo cô Thu Minh, điều ý nghĩa nhất ở Ecopark là tình người, tình thân. Nhiều người ở Ecopark dù mới gặp lần đầu đã sẵn sàng chia sẻ với nhau. Mọi người sống với nhau bằng sự tử tế, thân thiện. Ngay cả bảo vệ, lao công cũng luôn sẵn sàng giúp đỡ cư dân, nhất là những người lớn tuổi luôn được ưu ái hơn. Trong cộng đồng cư dân văn minh, cô cũng tìm cho mình những người bạn tâm giao có thể sẻ chia mọi chuyện trong cuộc sống.
Henry David Thoreau (nhà văn, nhà thơ, nhà triết học người Mỹ) từng viết rằngnhững người thợ tốt nhất tạc lên đá không phải bằng công cụ sắt hay đồng mà là bàn tay dịu dàng của gió, sự mát lành của nước và cái tâm thư thái bền bỉ lâu dài.
Đó cũng là cách mà chủ đầu tư Ecopark đang bền bỉ kiến tạo nên những đô thị sinh thái với “mã gen” trân qúy thiên nhiên trên cả nước, phát triển từ nội tại, xây dựng những khu đô thị sáng đèn, cộng đồng cư dân văn minh, lịch sự, tử tế để “Eco” không chỉ là một cái tên mà còn là một niềm tự hào, nơi khởi nguồn niềm vui, hạnh phúc của cư dân.