Tại phiên xử các bị cáo trong vụ án bun lậu xăng dầu sáng /7, luật sư của bị cáo Nguyễn Thế Anh (cựu Đại tá, cựu Chỉ huy trưởng Bộ đội biên phng Kiên Giang, cựu Ph chánh Văn phng, thuộc Văn phng Thường trực Ban Chỉ đạo 389 quốc gia) đã đề nghị trả hồ sơ điều tra bổ sung.
Theo đó, bào chữa cho thân chủ của mình là bị cáo Nguyễn Thế Anh, luật sư Đặng Văn Cường, Văn phòng luật sư Chính Pháp cho rằng, trong giai đoạn từ tháng 10/2019 – 1/2021, các vị trí, chức vụ của ông Nguyễn Thế Anh không có chức năng, nhiệm vụ chống tội phạm, không liên quan hoạt động buôn lậu xăng dầu của Phan Thanh Hữu (Giám đốc Công ty TNHH thương mại Phan Lê Hoàng Anh) mà chỉ được giao nắm bắt thông tin, giúp việc, đề xuất văn bản hoạt động cho các cơ quan này. Do đó, luật sư Cường cho rằng, cáo trạng của Viện kiểm sát cáo buộc thân chủ của mình có chức vụ trong phòng chống tội phạm, trong đó có tội phạm buôn lậu nhưng không thực hiện, để cho Phan Thanh Hữu thực hiện hành vi buôn lậu, là không có căn cứ.
Theo luật sư Đặng Văn Cường, bị cáo Nguyễn Thế Anh đã khẳng định tại tòa không vi phạm kỷ luật về thực hiện chức trách, nhiệm vụ. Ngược lại, bị cáo Nguyễn Thế Anh có nhiều thành tích trong phòng chống tội phạm, thậm chí bị tạt a xít trả thù vì chống tội phạm.
Về hành vi nhận tiền hối lộ để bảo kê hoạt động buôn lậu xăng dầu của Phan Thanh Hữu, luật sư Cường cho hay, do không có chức năng, nhiệm vụ trực tiếp liên quan tới hoạt động này, nên không thể cáo buộc bị cáo Nguyễn Thế Anh tội "Nhận hối lộ" vì thân chủ của ông không làm theo yêu cầu nào của Phan Thanh Hữu.
Luật sư Cường nhấn mạnh: “Nếu như bị cáo Nguyễn Thế Anh có nhận tiền từ Phan Thanh Hữu thì chỉ có thể cáo buộc bị cáo này lợi dụng chức vụ quyền hạn khi thi hành công vụ hoặc nhận quà trái quy định chứ không phải hối lộ”.
Cũng theo ông Cường, cáo buộc của đại diện VKS về hành vi nhận hối lộ của bị cáo Nguyễn Thế Anh thông qua lời khai của Phan Thanh Hữu và bị cáo Nguyễn Văn An (33 tuổi, em họ Thế Anh) nhưng lại không có bất cứ chứng cứ khách quan nào. Do đó luật sư Cường đề nghị tòa trả hồ sơ vụ án để điều tra làm rõ quá trình thực hiện chức trách, nhiệm vụ, bị cáo Thế Anh có khi nào thỏa thuận với Phan Thanh Hữu hay không?
Ở phần khai báo trước đó, bị cáo Nguyễn Thế Anh nhiều lần phủ nhận tội danh, khẳng định không quen biết và chưa bao giờ nhận tiền từ ông Phan Thanh Hữu. Bị cáo còn nói “bị ép cung, buộc phải nhận những gì không làm”. Trước diễn biến này, đại diện Viện kiểm sát đề nghị ông Thế Anh nói rõ về việc bị ép cung, nếu có chứng cứ thì đưa ra để HĐXX xem xét.
Bị cáo sau đó đọc tên 4 người là các điều tra viên, kiểm sát viên. Tuy nhiên, HĐXX đã ngắt lời và nói cần phải đưa ra chứng cứ chứng minh.
Đáp lại, bị cáo Nguyễn Thế Anh nói: “Nếu bị cáo chỉ ra nơi có bằng chứng như đại diện Viện kiểm sát nói thì Tòa và Viện kiểm sát có đến nơi đó làm rõ đúng sự thật khách quan không? Bởi trong thời gian tạm giam hơn một năm, bị cáo bị cơ quan điều tra đưa đi lấy cung khoảng 30 lần, đều có bút lục ghi lại. Vậy trong sổ trích xuất chỉ thể hiện 9 lần đi lấy cung, còn hơn 20 lần kia đâu”.
Về phía Phan Thanh Hữu khai trước tòa từng khẳng định, ít nhất có hai lần gặp bị cáo Nguyễn Thế Anh để thỏa thuận việc nhờ giúp đỡ buôn lậu xăng dầu. Theo bị cáo Hữu, sau khi ông Nguyễn Thế Anh chuyển công tác từ Văn phòng Thường trực Ban Chỉ đạo 389 quốc gia sang làm Chỉ huy Biên phòng Kiên Giang, bị cáo Hữu đã giảm tiền hối lộ hàng tháng. Việc này đã bị Nguyễn Thế Anh gọi điện “đe dọa”.
Về những nội dung khai báo của Nguyễn Thế Anh, khi nêu quan điểm luận tội, đại diện Viện kiểm sát cho biết, bị cáo Nguyễn Văn An (em họ của Thế Anh) khai mỗi lần nhận tiền từ Phan Thanh Hữu đã mang về nhà cất. Khi bị cáo Nguyễn Thế Anh đi công tác từ Hà Nội về gọi điện, An mới đưa tiền qua.
Theo Viện kiểm sát, Nguyễn Văn An còn viết trong bản cung nhiều lần nhận tiền và chi tiết số tiền Việt Nam đồng, USD. “Mỗi lần nhận tiền về, tôi đều mở ra xem, vì vậy tôi biết rõ số tiền nhận là bao nhiêu”, đại diện VKS trích lời khai của An.
Ngoài ra, cơ quan truy tố cho rằng, sau khi ông Nguyễn Thế Anh bị bắt, đã viết tâm thư xin lỗi Bộ trưởng Bộ Quốc phòng và các đơn vị liên quan vì sai lầm của mình khi giúp đỡ Phan Thanh Hữu thực hiện những phi vụ làm ăn phi pháp.
Vì vậy, căn cứ vào tài liệu, chứng cứ, VKS xác định, bị cáo Nguyễn Thế Anh đã “bảo kê” cho Phan Thanh Hữu buôn lậu xăng dầu. VKS kết luận: “Việc ông Thế Anh lợi dụng chức vụ của mình nhận tiền của Phan Thanh Hữu thông qua Nguyễn Văn An đã thỏa mãn tội nhận hối lộ”.
Khi Phan Thanh Hữu bị Công an Đồng Nai bắt giữ, để che giấu hành vi nhận hối lộ, Thế Anh liên hệ người quen để đưa Nguyễn Văn An ra nước ngoài. Hành vi này đủ cơ sở cấu thành tội “Tổ chức người đi nước ngoài trái phép”.