Thay vì thái độ bức xúc, căm phẫn, thù địch với nhau, tất cả họ đều cảm thấy đáng tiếc bởi sự việc đã xảy ra.
Ngày 8/1, TAND tỉnh Quảng Bình mở phiên tòa sơ thẩm hình sự xét xử bị cáo Võ Thanh Th. (SN 1982), trú xã Thanh Hóa, huyện Tuyên Hóa (Quảng Bình) về tội “Giết người”.
Theo hồ sơ vụ án, khoảng 7 giờ ngày 23/3/2023, Võ Thanh Th. cùng bố là Võ Nam Tr. đến nhà Võ Hồng Q. (cạnh nhà Th.) để trao đổi về việc sử dụng đất thì xảy ra cãi nhau.
Một lúc sau, Th. và ông Tr. ra về thì bị Q. đuổi theo, dùng tay đấm trúng vào mắt phải của Th. và nhặt viên gạch bê tông vỡ cầm tay đe dọa.
Sau đó, Th. về nhà lấy một con dao đi ra, còn Q. chạy vào nhà lấy 1 gậy gỗ cùng con trai là Võ Thanh T. (SN 2009) cầm theo 1 tuýp sắt đi vào ngõ nhà Th. Thấy vậy, Th. chạy vào nhà lấy thêm 1 con dao cầm ở tay.
Lúc này, cả Q. và Th. thách thức nhau, sau đó Q. dùng gậy gỗ đánh một cái vào đầu Th, Th. cầm hai con dao lao vào chém nhiều nhát vào Võ Hồng Q.
Thấy bố bị chém, Võ Thanh T. cầm tuýp sắt đánh Th. Lúc này, ông Tr. chạy vào giật tuýp sắt của T. vứt đi, còn chị L. (vợ Th.) cầm 1 con dao giằng co làm Q. bị thương ở bàn tay trái.
Một lúc sau, vợ Q. đi làm về thấy vậy lao vào ôm Th. ghì xuống đất. Trong lúc bị ghì xuống đất, Th. vung dao loạn xạ khiến vợ Q. bị thương ở cẳng tay trái và vai trái.
Khi được mọi người can ngăn, hai bên đã dừng lại. Vợ chồng Q. được người thân đưa đi cấp cứu, còn Võ Thanh Th. đến Công an huyện Tuyên Hóa đầu thú.
Theo kết luận giám định pháp y về thương tích của Trung tâm giám định Y khoa - Pháp y tỉnh Quảng Bình, tổng tỷ lệ tổn thương cơ thể của Võ Hồng Q. do các thương tích gây nên là 34%. Trong đó, các thương tích do Võ Thanh Th. gây nên với tổng tỉ lệ tổn thương cơ thể là 30%.
Quá trình điều tra, gia đình của Võ Thanh Th. đã bồi thường cho bị hại Võ Hồng Q. số tiền 0 triệu đồng. Bị hại có đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
Tại phiên tòa, cả luật sư bào chữa cho bị cáo và bản thân bị cáo Võ Thanh Th. không tranh luận mà đều đồng ý về tội danh cũng như cáo trạng của VKSND tỉnh Quảng Bình đã truy tố, chỉ đề nghị HĐXX xem xét để giảm nhẹ hình phạt.
Điều đáng nói, thay vì thái độ bức xúc, căm phẫn, gia đình bị cáo và bị hại đều cảm thấy đáng tiếc bởi sự việc, hậu quả xảy ra và cùng xin HĐXX giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo.
Bản thân bị cáo Võ Thanh Th. cũng bị thương tật 0,9%, nhưng cũng đã có đơn đề nghị không khởi tố, không yêu cầu bồi thường.
Tuy nhiên, hành vi của bị cáo Võ Thanh Th. đã gây đa chấn thương cho Võ Hồng Q. với tổng tỉ lệ tổn thương cơ thể là 30%, trong đó vết thương thái dương - đình trái làm vỡ xương hộp sọ đình trái gây nguy hiểm đến tính mạng. Hành vi trên của bị cáo đã phạm vào tội “giết người”.
HĐXX nhận thấy, bị cáo phạm tội trong trường hợp bị hại cũng có hành vi trái pháp luật gây kích động tâm lý cho bị cáo trước khi bị cáo thực hiện hành vi phạm tội.
Quá trình điều tra cũng như tại phiên tòa, bị cáo có thái độ thành khẩn khai báo, ăn năn hối cải, sau khi phạm tội, bị cáo đã tự nguyện ra cơ quan Công an để đầu thú, giao nộp hung khí gây án.
Cùng với đó, bị cáo đã bồi thường cho bị hại số tiền 0 triệu đồng nhằm khắc phục một phần hậu quả mà bị cáo đã gây ra; bị hại Võ Hồng Q. cũng đã có đơn xin giảm nhẹ hình phạt cho bị cáo. Mặt khác, bị cáo phạm tội thuộc trường hợp phạm tội chưa đạt.
Sau khi xem xét các tình tiết của vụ án, HĐXX đã tuyên phạt bị cáo Võ Thanh Th. 3 năm 6 tháng tù về tội “Giết người”. Thời hạn tù tính từ ngày tạm giam ngày 25/7/2023.
Đối với hành vi cố ý gây thương tích của Võ Thanh Th., Võ Hồng Q, Nguyễn Thị L., quá trình điều tra xác định tất cả các bị hại đều có đơn đề nghị không khởi tố vụ án, không khởi tố bị can, không yêu cầu bồi thường thiệt hại và cam đoan không khiếu nại, khiếu kiện về sau. Do đó, Cơ quan điều tra không truy cứu trách nhiệm hình sự và chuyển hồ sơ đề nghị Công an huyện Tuyên Hóa xem xét xử phạt vi phạm hành chính theo quy định.
Đối với hành vi của Võ Thanh T., tại thời điểm thực hiện hành vi phạm tội, T. chưa đủ 14 tuổi nên không phải chịu trách nhiệm hình sự. Do đó Cơ quan điều tra không xem xét xử lý hình sự và đề nghị xử lý hành chính, đồng thời giao cho gia đình và chính quyền địa phương có biện pháp nhắc nhở, giáo dục. Do đó HĐXX không xem xét.